GỬI MẸ PHƯƠNG XA
( cảm xúc tự nhiên)
Mẹ của con có còn hay đã mất
Mười mấy năm rồi xa cách mẹ hiền ơi
Cuộc sống bon chen con trôi dạt xứ nguời
Sống vất vưởng như thây ma xóm ngụ cư thuở ấy
Đêm nằm ngủ lúc nào con cũng thấy
Nơi xa xôi mẹ mãi gọi con ơi
Nhiều đêm giật mình nghe giọt lệ thầm rơi
Cố kìm nén con nghẹn ngào tiếng nấc
Cuộc sống của con cuộc sống đời chật vật
Không gia đình không bè bạn người thân
Ước mong được về cùng mẹ một lần
Nhưng dầu muốn con cũng đành bất lực
Con nhớ mẹ quanh năm cơ cực
Mong con nên người rạng rỡ với người ta
Vậy mà giờ đây ở một nơi rất xa
Bỏ quê hương con trở thành lữ khách
Chết cô độc không kẻ xót thương
Mẹ ở nhà hãy thắp nén hương
Cho con trẻ ngây thơ đường đột
Tin bạn bè bỏ nhà đi đột ngột
Để bây giờ đầu bạc tiễn đầu xanh
Mẹ của con con yêu mẹ vô ngần
Dù nơi đâu con cũng là con mẹ
Con yêu mẹ con mãi luôn yêu mẹ
Dù bây giờ con - nấm mộ bơ vơ